🌤️ Ta Là Ai Trong Cuộc Đời Này

Này Bà-la-môn, đây là trong canh giữa, Ta chứng được minh thứ hai, vô minh diệt, minh sanh, bóng tối diệt, ánh sáng sanh. Do Ta sống không phóng dật, nhiệt tâm, tinh cần. Này Bà-la-môn, đây là sự xuất sanh thứ hai của Ta, như con gà con ra khỏi vỏ trứng. Ai cũng có một thời như vậy, một thời mà bản thân không có gì trong tay ngoài tình yêu sâu đậm đến khắc cốt ghi tâm, một thời mà cứ nghĩ chỉ cần tình yêu thôi là đủ để mình nắm tay ai đó đi trọn một cuộc đời, một thời mà người ta điên cuồng yêu, nhưng lại không hiểu gì hết, không hiểu mình, không Trong cuộc sống này, ai cũng mong nɦững điều tốt đẹp nhất sẽ đến với mình. Khi gặp phải nɦững khó khăn, bất hạnh, mấy ai có thể mỉm cười mà cɦấp nhận, mấy ai có thể bản lĩnɦ vượt qua. phương hướng cuộc đời là do cɦính bạn nắm giữ. Nếu như mệt mỏi Khi được bày tỏ tình cảm của mình đối với Bác thì cũng là cơ hội để mình tự soi lại lòng mình, như nhà thơ Tố Hữu đã viết trong bài thơ "Bác ơi " (tháng 9-1969): "Yêu Bác, lòng ta trong sáng hơn". Qua bài thơ về di chúc của Bác, anh cũng muốn nhắn nhủ đến thế hệ Người đẹp cho biết cha luôn là người bạn tâm giao với Lâm Thu Hồng từ nhỏ đến lớn, sẻ chia mọi vui buồn trong cuộc sống, luôn đồng hành cùng cô trên mọi chặng đường đời. Trong khi đó, em trai Lâm Thu Hồng bị tự kỷ từ nhỏ. Dù đã gần 18 tuổi nhưng không thể nói Gánh trên vai 8 cuộc đời, áp lực rất nhiều. Nhưng với tôi, đã chọn điều gì đó sẽ trách nhiệm đến cùng. Tôi chưa bao giờ xem đó là gánh nặng mà là niềm hạnh phúc trong trách nhiệm. Ai cũng chỉ sống một lần. Khi chúng ta mất đi, mọi thứ sẽ là cát bụi. Nhưng điều Một số người chỉ mong cầu thuận cảnh và không muốn đối mặt với khổ đau nằm ẩn trong những thuận cảnh đó. Điều này hoàn toàn phi thực tế. Cuộc sống luôn đầy bão giông và những chuyến đi gập ghềnh. Bên cạnh đó, nếu không có gió, sương, tuyết và mưa sẽ không Đó là một truyền thống quý báu của ta từ xưa đến nay, mỗi khi Tổ quốc bị xâm lăng, thì tinh thần ấy lại sôi nổi, nó kết thành một làn sóng vô cùng mạnh mẽ, to lớn, nó lướt qua mọi sự nguy hiểm, khó khăn, nó nhấn chìm tất cả lũ bán nước và cướp nước". 1. Trực tiếp đối mặt Từ chối, né tránh là điều chúng ta rất dễ thực hiện khi cuộc sống không theo ý mình. Nó như việc bạn yêu ai đó nhưng không được đáp lại, nỗi đau bị từ chối quá lớn nên bạn tự dối lòng mình và qua lại với thật nhiều cô gái khác để che đi sự hụt hẫng. Điều này không tốt chút nào. Thay vào đó, hãy đối mặt với sự thất vọng. a69L6O. Bạn là ai trong cuộc đời này, điều đó do bạn quyết định. “Chuyện ta cần làm trong đời không phải là vượt lên trên người khác, mà là vượt lên trên chính mình. Chỉ có duy nhất một người phải chịu trách nhiệm cho chất lượng cuộc sống của bạn, và người đó là những việc bạn làm và cách bạn cư xử hòa hợp với các giá trị của bạn, cuộc sống dường như vui vẻ hơn và công việc không còn là gánh nặng. Hãy trở thành chính mình. Hãy làm chỉ điều mà bạn có thể làm.” Bạn có bao giờ để ý là khi bạn cảm thấy vui thì những người xung quanh bỗng trở nên thật dễ thương không? Làm sao mà họ thay đổi như vậy, bạn không thấy buồn cười sao? Thế giới xung quanh là sự phản ánh của chính chúng ta. Khi chúng ta thấy căm ghét bản thân thì chúng ta ghét cả người khác. Khi chúng ta thích bản thân mình thì thế giới thật tuyệt vời. Hình ảnh của chính chúng ta là dấu ấn quyết định cách chúng ta cư xử, đối tượng chúng ta giao du và cái gì chúng ta sẽ làm và không làm. Tư tưởng và hành động của chúng ta bắt nguồn từ cách chúng ta nhìn nhận bản thân mình. Bức tranh về chính chúng ta sẽ được tô màu bởi kinh nghiệm, thành công và thất bại của chúng ta, suy nghĩ của chúng ta về bản thân và phản ứng của người khác đối với chúng ta. Tin hình ảnh này là có thật, chúng ta chỉ sống trong phạm vi các bức tranh này. Vì thế hình ảnh về bản thân chúng ta sẽ quyết định – Chúng ta thích mọi điều xung quanh và thích sống với điều đó đến mức độ nào. – Mức độ thành công chúng ta đạt được trong cuộc sống. Chúng ta là người mà chúng ta tin mình sẽ trở thành. Chính vì thế, tiến sĩ Maxwell Maltz, tác giả của cuốn sách bán chạy nhất tên là “Điều khiển học – Tâm lý” đã viết “Mục tiêu của tất cả các liệu pháp tâm lý là thay đổi hình ảnh của một cá nhân về chính bản thân họ”. Nếu các bạn cho là mình kém cỏi về toán học, bạn sẽ luôn gặp khó khăn với các con số. Có thể do những kinh nghiệm không hay trước đây, bạn hình thành một thái độ cho là “Dù thế nào tôi cũng không thể làm toán được”. Vì thế bạn không cố gắng. Thông thường, bạn sẽ tuột dốc ngày càng nhanh hơn. Nếu có khi làm được, bạn sẽ nghĩ “Chỉ là may mắn thôi”. Khi bạn không thành công, bạn nói”Thấy chưa! Điều đó chứng tỏ là tôi không thể làm được”. Có thể bạn còn bảo người khác là bạn không thể làm tính cộng. Bạn càng nói với anh mình, chồng mình, hàng xóm hay nhân viên ngân hàng của bạn là bạn không làm được thì bạn càng tin như vậy, và hình ảnh này càng ăn sâu vào tâm trí bạn. Bước đầu tiên để cải thiện mạnh mẽ các kết quả của chúng ta là cách chúng ta nghĩ và nói về chính bản thân mình. Một người học chậm có thể bắt đầu học nhanh hơn ngay khi anh ta thay đổi ý nghĩ về khả năng của chính mình. Nếu hình ảnh về bản thân bạn bảo bạn là bạn có khả năng phối hợp tốt, bạn sẽ học những môn thể thao mới nào đó một cách dễ dàng. Nếu bạn tự nhủ là bạn không thể làm, bạn sẽ mất thời gian lo lắng là bạn sẽ làm rơi banh và làm rơi thật. Chừng nào bạn còn nghĩ mình là người luôn rỗng túi thì bạn sẽ thiếu tiền hoài. Nếu bạn xem mình là một người chiến thắng về tài chính, bạn sẽ luôn đầy đủ. Hình ảnh về bản thân giống như cái nhiệt kế buộc chúng ta luôn hành động trong thang độ của nó. Có thể Fred chỉ mong là mình được hạnh phúc trong 50% thời gian. Vì thế khi được vui hơn, anh ta nghĩ “Hãy chờ xem! Không thể tốt lành như vậy được! Bất kỳ lúc nào một cái gì đó tồi tệ có thể xảy ra”. Khi điều đó xảy ra thật, Fred sẽ hít sâu vào và buột miệng “Tôi biết trước vậy mà!” Điều Fred không biết là có những người khác trên thế giới lúc nào cũng bất hạnh và có những người lúc nào cũng hạnh phúc. Chúng ta tạo nên chính cuộc sống của mình tuỳ theo hình ảnh của chính ta về hạnh phúc của ta. Ý nghĩa của điều này là BẠN QUYẾT ĐỊNH dựa trên hình ảnh về chính mình. Chúng ta thường quyết định bằng chính giá trị của mình và dựa trên mức độ hạnh phúc mà mình mong đợi. theo Đời thay đổi khi chúng ta thay đổi “Khi bạn đánh giá thấp điều mình làm, thế giới sẽ đánh giá thấp con người bạn.” – Oprah Winfrey Chắc rằng. Chắc và rất chắc rằng. Mỗi mỗi con người đều đã hơn một lần tự hỏi mình một câu như thế. Đoạn tuổi nào cũng có lý do để hỏi. Đoạn tuổi nào cũng có một câu trả lời. Những câu trả lời không giống nhau. Mỗi câu trả lời ứng với một thời đoạn. Tùy vào những mất được những trải nghiệm mà tính chất câu trả lời ấy bi quan hay lạc quan. Nhưng phần lớn, để có câu trả lời bao hàm nhất, xác định nhất, sát với bản thân nhất thì người ta phải có một chặng trình trải nghiệm. Cụ thể là phải vào tuổi 50 trở đi, là một đoạn tuổi kinh qua khá nhiều thăng trầm của đời sống, thành bại đều cho người ta những cảm nghiệm đắt giá. Khi đó, ít nhất cũng vài phần người ta tự trả lời được “TA LÀ AI TRONG CUỘC ĐỜI NÀY?” Mỗi một người khi được sinh ra trong cõi đời này đều có một trách vụ. Nghe thì có vẻ to tát, nhưng chỉ cần để tâm suy ngẫm một chút khi đã trải qua phần lớn những thăng trầm đậm nhạt của bản thân. Rằng vì sao, lẽ ra mình phải ở vị trí kia làm việc kia mới phải, nhưng vì sao mình lại phải làm cái việc mà mình không mấy hứng thú này? Lẽ ra mình sẽ làm tốt hơn rất nhiều hiệu quả cao hơn rất nhiều giá trị sẽ đáng ngưỡng mộ hơn rất nhiều nếu… Nhưng đáng tiếc là mình không được ngồi vào chỗ đó nắm giữ vai trò đó thực thi khai triển hàng loạt những kế hoạch chiến lược mà mình đã ấp ủ hàng bao năm. Tại sao ngày đó giờ đó mình lại gặp phải một sự việc đó để cuộc đời mình rẽ sang một lối khác. Hoặc. Mình quá là may khi được làm cái việc mình đam mê yêu thích. Có thành quả có hậu quả gì thì cũng là sự lựa chọn của mình. Mình thấy hạnh phúc thấy mãn nguyện với từng thành tích nho nhỏ và mình vẫn nuôi ước vọng hoài bão cho một ngày mai tốt hơn tươi sáng hơn. Nếu ngày đó giờ đó mà mình không gặp được cơ hội này thì không biết bây giờ mình sẽ thế nào nhỉ ? Nếu cho mình sinh ra lần nữa chắc mình cũng không có lựa chọn khác. Đại để là một phần đúc kết kha khá để có thể đưa ra một khẳng định. Có điều, những ai được hanh thông hoạn lộ thành đạt ít nhất là thỏa mãn được những ước nguyện cái thủa đầu đời thì không mấy để tâm đến cái thứ vị mình đã có, cho dù có cũng không mấy khi đặt để thành câu “Ta là ai trong cuộc đời này ?”. Một phần họ không còn nhiều cầu vọng, một phần họ dành thời gian cho những thụ hưởng, phần nữa thì kha khá những người chung quanh bằng nhiều hình thái đã trả lời hộ họ rồi, kể cả khi không hoàn toàn đúng thế. Còn lại thì phần lớn những người trải qua một quãng đời dài đầy quăng quật gập ghềnh trúc trắc đau lên hận xuống, cho đến ngày đầu năm thứ tóc mà trong tay chưa hoặc không có gì gọi là đáng tự hào, cuộc sống vẫn lật bật những lo toan giằng xé, bản thân thì nội thương ngoại thương sẹo lồi sẹo lõm, cám cảnh phận đời mới lẩn mẩn nghĩ tới nghĩ lui nghĩ xuôi nghĩ ngược nghĩ miết mà không ra cái chi chi mới buột mồm “Ta là ai trong cõi đời này?”. Thông thường người ta hay dùng một điểm nhấn đáng kể nhận làm mệnh danh. Là điều gì làm tổn thương nhất, thất bại nhất, yếm thế những cái được hầu như đi vào quên lãng rất nhanh, khi được cái này rồi thì lại tiếp tục chinh phục cái khác, và được thì không biết bao nhiêu mới đủ. Vậy nên tâm thức thường chỉ ghi nhận những mục tiêu chưa được, hoặc những mất mát đã qua. Chính vì vậy, khi cần điểm lại một chặng trình thì phân lớn người ta vẫn than thở kêu ca là chính. Rất cần thiết phải nhìn nhận một cách công bằng, trước hết là với chính bản thân mình, sau nữa là các yếu tố liên quan. Bản thân mỗi người dù thế nào cũng vẫn có những khuyết thiếu. Cái đạt được phần nhiều thuộc về phần ưu điểm. Cái chưa đạt được hay chẳng thể nào đạt được thì luôn thuộc về khuyết điểm, yếu tố may rủi chỉ là sự cộng hợp. Ưu điểm thì không cần phải bàn, nhưng khuyết điểm thì ở rất nhiều góc độ. Nếu ai nhận ra đâu là những khuyết điểm và cố gắng điều chỉnh khắc phục thì có hội khả quan là rất có thể. Tuy nhiên, khá nhiều là không muốn thừa nhận khuyết điểm, nhất là những khuyết điểm thuộc về nhân cách bản chất mà có sự ảnh hưởng lớn đến vị thế và sĩ diện. Và đương nhiên đó cũng là điều căn cốt khiến cho nhiều mục tiêu mong muốn mà không thể nào chạm đến, cùng với đó là sự đổ lỗi. Để khi cẩn điểm lại “Ta là ai ?” thì họ sẽ nghĩ lẽ ra ta phải là … nhưng vì … Còn mọi thứ liên quan là gì ? Con người – Môi trường – Hoàn cảnh – Xã hội. Tất cả đều góp phần tác động. Việc của mỗi Ta là Điều – Vận. Dù có thể hay không có thể thì đó vẫn luôn là tính hai mặt luôn luôn hiện diện. Vậy nên, để chốt lại “Ta là ai trong cuộc đời này ?” thì chỉ có một đáp án Ta là Ta với đầy đủ hỉ nộ ái ố dở hay sai đúng. Một Ta thì không có nhân bản. Nhưng mỗi Ta thì đều có những điểm chung là sự bất toàn. Nếu cần một nhân danh, thì Ta nào cũng có đủ cả công lẫn tội. Vấn đề là cái nào nhiều hơn. Gút lại rằng Một Ta chỉ có một đời. Hơn nhau chỉ một tiếng cười thênh thang. . Đàm Lan Filed under Góc nhìn cuộc sống, Sống vui, Tản mạn Tagged “Ta là ai?“, Góc nhìn cuộc sống, Sống sao để lại tiếng cười thênh thang Cũng là một cuộc đời sống trên thế gian, hàng tỷ người mất đi trong tuyệt vọng, rượu chè, bệnh tật dưới một nấm mồ lạnh lẽo nơi hoang vắng. Khi con người gần kề cái chết mới thấy rằng lúc này mình không còn làm được gì cả, và nuối tiếc giá như, có thể được làm lại cuộc đời. Đến giây phút cuối đời mọi sự đều không thể thay đổi được nữa. Đúng như ngài Quỷ Cốc Tử tiên sinh đã nói "Con người ta không phải chết do mệnh, không phải chết do bệnh mà do thiếu hiểu biết. + Do ăn uống vô độ + Do lao tâm khổ tứ khiến thân nhọc nhằn, lâu ngày dần dần ủ bệnh mà chết. + Sống giữa đất trời mà không biết mình là ai? Các bậc Vĩ Nhân và Thánh nhân đã để lại cho muôn đời sau những tấm gương soi sáng, tiếng thơm muôn đời, gắn liền với hồn thiêng sông núi, hồn thiêng dân tộc. Đâu phải ai sinh ra đã trở nên phi thường bởi tất cả các Vĩ nhân đều bắt đầu từ một đứa trẻ. Mỗi chúng ta đều có khả năng tiềm ẩn đặc biệt ở trong chính mình. Khi phát huy được khả năng vô hạn đó đến tột cùng thì nhất định ta trở nên vượt bậc trong cuộc đời này. " Khi bạn biết được thực sự TA LÀ AI một cách thấu triệt, bạn sẽ biết được ĐÍCH ĐÁNG NHẤT của cuộc đời mình. Và chỉ cần phương pháp chuẩn nhất, nhanh nhất để đạt được mà thôi." " Con người ta không ai khác nhau là mấy nhưng do môi trường và sự tu luyện mà trở nên khác nhau mà thôi"! Từ trước đến nay không ai chỉ cho bạn thấy bạn có khả năng vô tận trong mình, chỉ cho bạn phương pháp để khai phá được khả năng vô tận đó. Bạn chỉ học những điều bình thường ở trường, lớp, gia đình, xã hội, suy nghĩ và làm những điều bình thường, kết quả là không thể phi thường. Bạn quyết học những điều vô giá, cốt tuỷ cho cuộc đời và nắm được ĐÍCH ĐÁNG NHẤT của cuộc đời bạn; bạn hành động bằng phương pháp đa chiều; với một ý chí bất tử quên thời gian, không gian; đam mê tột cùng, bất tận kết quả Phi thường. Các bậc Thánh nhân và Vĩ nhân luôn có một tinh thần, tư tưởng, sứ mệnh cao cả xuyên suốt cuộc đời; cống hiến cả cuộc đời vì hạnh phúc của nhân loại. Tư tưởng, chí khí và tấm lòng thánh thiện của các Ngài đã bao trùm khắp thế gian và là tấm gương sáng cho tất cả các thế hệ noi theo. Theo share

ta là ai trong cuộc đời này