🦣 Chuyện Ngày Sau Nguyễn Nhật Ánh
7. Truyện Nguyễn Nhật Ánh – Ngày xưa có một chuyện tình (2016) Ngày xưa có một chuyện tình là tác phẩm thứ 2 trong năm 2016 của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh có độ dài hơn 300 trang. Tác phẩm này được coi là tập tiếp theo của tập truyện Mắt biếc.
Chuyện ngày sau. Tác giả: Nguyễn Nhật Ánh. December 2. Có hạt khô nằm chết. Bên bờ rào không tên. Ngày hôm sau chỗ ấy. Chắc là hoa mọc lên. Có buổi chiều nằm chết. Trên đồi thông cỏ dày.
Và phải thừa nhận một điều là Nguyễn Nhật Ánh đã miêu tả rất tài tình nội tâm của từng nhân vật. Cái kết thúc có hậu của câu chuyện phản ánh đúng một hiện thực về nghĩa vợ chồng, về tinh thần trách nhiệm trong tình yêu, để rồi khi gập cuốn sách lại, ngay
Trong cuộc trò chuyện với The Times, Cody Gakpo thừa nhận anh tiến rất gần đến MU ở kỳ chuyển nhượng mùa Hè vừa qua, sau những đàm phán với HLV Erik ten Hag. "Tôi đã ở rất gần việc chuyển đến Manchester sau khi nói chuyện với Erik ten Hag một vài lần", Cody Gakpo thừa nhận.
Nguyễn Nhật Ánh sinh ngày 7 tháng 5 năm 1955 tại tỉnh Quảng Nam. Ông được coi là một trong những nhà văn thành công nhất viết sách cho tuổi thơ, tuồi mới lớn với hơn 100 tác phẩm các thể loại.Trước khi trở thành nhà văn nổi tiếng, Nguyễn Nhật Ánh từng có thời gian đi dạy học, viết báo với nhiều bút danh
Bồ Câu Không Đưa Thư – Nguyễn Nhật Ánh. Bồ câu không đưa thư là một trong những câu chuyện viết xoay quanh ba nhân vật nữ sinh Xuyến, Thục và Cúc Hương. Những câu chuyện về tuổi học trò của Nguyễn Nhật Ánh lúc nào cũng mang đến cho người đọc những cảm xúc vui tươi
Nguyễn Nhật Ánh 42 Chương. 6,578 lượt đọc. Chuyện Xứ Lang Biang (Tập 4: Báu Vật Ở Lâu Đài Krahlan) Truyện Teen Nguyễn Nhật Ánh 46 Chương. 5,832 lượt đọc. Hạ Đỏ. Truyện Teen Nguyễn Nhật Ánh 31 Chương. 5,436 lượt đọc. Ngồi Khóc Trên Cây
Nhân sinh nhật lần thứ 60 của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh, ngày 16/9, Trung tâm Ngôn ngữ và Văn học - Nghệ thuật trẻ em (Trường ĐH Sư phạm Hà Nội) đã tổ chức Hội thảo “Nguyễn Nhật Ánh - Hành trình chinh phục tuổi thơ”.
Chuyện ngày sau Gửi bởi HUY HOÀI TỬ ngày 21/03/2013 19:48 Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi HUY HOÀI TỬ ngày 22/03/2013 12:07 Có tình yêu còn đó, Dạt dào tựa biển xa.
JlVVfS. Nhắc đến Nguyễn Nhật Ánh chắc hẳn mọi người sẽ nghĩ ngay đến “Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ” hay “Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh”. Riêng mình thì chỉ nhớ tới mỗi “Đảo mộng mơ” do ngày đó đọc kha khá truyện của tác giả này, chắc cũng phải 4-5 năm rồi nên cứ nhớ nhớ quên quên. Chị gái mình rất thích truyện của Nguyễn Nhật Ánh vì thế tủ sách nhà mình có sắp trọn bộ sách của ông rồi nhưng mình vẫn chưa có thời gian và đủ hứng thú để đọc hết. Mới đây, Nguyễn Nhật Ánh có ra mắt cuốn “Ngày xưa có một chuyện tình” và y như rằng về đến nhà đã thấy chị mình mua nó. Và sau đây là chút ít cảm nghĩ của mình. “Ngày xưa có một chuyện tình” kể về mối tình thuở thơ ấu của Vinh – Miền – Phúc. Vinh thích Miền, ngay từ lúc mới là cậu học sinh cấp hai. Và cái sự “thích” ấy lâu dần trở thành “yêu”. Tình yêu của Vinh dành cho Miền là thứ tình cảm lặng thầm, lặng lẽ qua từng ngày. Nó dai dẳng, bền bỉ hơn bất cứ thứ gì khác trên đời. Dù cho tất cả mọi người xa lánh Miền, dù ăn bao nhiều trận đòn từ anh trai Miền, dù chịu quá nhiều tổn thương, Vinh vẫn âm thầm chịu đựng, vì Miền. Miền là con gái, nên có sự nhạy cảm hơn bình thường, và nó biết tình cảm của Vinh. Nhưng nó lại gặp Phúc – bạn thân chí cốt của Vinh. Ở Phúc toát ra sức hấp dẫn khiến Miền không sao cưỡng lại được. Ở cái tuổi mới lớn, còn nhiều bỡ ngỡ và sự ngây thơ, Miền bất chấp mọi thứ kể cả Vinh để ở bên Phúc. Còn Phúc, tuy biết Vinh thích Miền, nhưng bản thân nó cũng không cản nổi tình cảm của mình dành cho Miền. Nên nó ích kỷ, đến bên Miền. Chuyện tình tay ba tưởng chừng như sẽ làm mất đi vĩnh viễn tình bạn nhưng không, bằng tất cả lòng cảm thông và sự cao thượng của Vinh, chúng nó vẫn giữ nguyên vẹn được thứ tình bạn đẹp đẽ đó. Rồi vào một ngày, Phúc biến mất không một dấu vết. Điều đó đã làm đảo lộn cuộc đời của cả 3 đứa Vinh – Miền – Phúc. Sau khi Phúc biến mất, Miền cũng đột ngột rời quê đến nhà chị gái ở, còn lại Vinh trống trải hoang hoải suốt những năm tháng còn lại của thời học sinh. Được một thời gian, Miền trở về nhưng không tiếp tục đi học nữa, thay vào đó Miền ở nhà trông bé Su – con chị gái Miền. Vinh đậu đại học và ra Đà Nẵng ở hẳn. Nhưng cứ mỗi lần về đều đến thăm Miền. Sau khi tốt nghiệp, Vinh xin về quê dạy học và vẫn thường xuyên lui tới nhà Miền. Nó biết, nó vẫn yêu Miền như ngày nào. Sau khi biết được bé Su chính là con của Miền và Phúc, Vinh quyết tâm hỏi cưới Miền và nhận mình chính là cha đẻ của bé Su năm đó. Cuộc sống vợ chồng của Vinh và Miền đang rất yên ấm thì Phúc đột ngột trở về. Khi Phúc biết bé Su chính là con trai mình, nó tìm cách thuyết phục Miền cùng nó bỏ trốn. Một lần nữa, Miền vẫn không thể từ chối Phúc. Ngày hôm ấy khi Miền đồng ý bỏ trốn cùng Phúc, Vinh đã biết được hết mọi chuyện và lẳng lặng bỏ ra Đà Nẵng để kế hoạch của Miền và Phúc được êm xuôi. Nhưng đêm ấy Miền không đi, Phúc cũng tự ý rời đi một mình. Và khi Vinh trở về, một cái kết viên mãn được mở ra cho tất cả. Ban đầu khi đọc cuốn sách này, mình không hề thích tính cách của nhân vật Vinh. Mình cảm thấy Vinh quá hiền lành, nhút nhát và quá yếu đuối. Vinh thích Miền lâu đến vậy, si tình đến vậy nhưng chưa một lần mở lời. Ngoài việc âm thầm ở bên để che chở, giúp đỡ, Vinh chấp nhận nhìn Miền hạnh phúc bên người khác. Tình yêu đơn phương của Vinh cứ dài dằng dặc, mỗi ngày một lớn lên và chẳng có cách nào thoát ra được. Đó là một nỗi cô đơn kéo dài suốt bao năm tháng, một nỗi buồn mãi chẳng thể vơi, một chuyện tình không có hồi kết. “Khuyết một nửa tôi đợi chờ một nửa Như rằm chờ một nửa của vầng trăng Như câu hỏi đợi một người để hỏi Bạn có là một nửa của tôi chăng?” Nhưng rồi càng ngày, cách hành xử của Vinh càng khiến mình thấy cảm phục. Trên đời được mấy ai có tình yêu như thế, cao thượng và hy sinh vì người mình yêu nhiều đến như thế? Hết lần này đến lần khác, người chịu tổn thương vẫn là Vinh. Suốt bao nhiêu năm trời, Vinh đều hết lòng yêu thương Miền, bỏ lại sau lưng quá khứ lầm lỗi của Miền để được ở bên. Vậy mà Miền có ý định rời bỏ Vinh để kiếm hạnh phúc riêng. Dù biết là Miền có nỗi khổ riêng, nhưng nếu bỏ Vinh để ở bên Phúc thì thật quá đáng. Vinh không đáng bị đối xử tàn nhẫn như thế. Giống như Miền đã nói “Cuộc đời tôi giống như một quả táo bị sâu, trong khi tình yêu Vinh dành cho tôi không một tì vết”. Đọc xong truyện, mình nhận ra cuộc sống là hàng chuỗi các mâu thuẫn. Rằng con người thật tham lam, đặc biệt là chuyện tình cảm. Nhưng tình cảm là thứ không thể chi phối được, ai cũng muốn được hạnh phúc, con người ta chỉ làm theo bản năng để tìm kiếm hạnh phúc. Nhưng hạnh phúc của người này đôi khi chính là đau khổ của người kia. Chẳng một ai có được hạnh phúc vẹn toàn mà không nhận lấy khổ đau hoặc khiến người khác khổ đau. “Nhưng khi tình yêu gọi tên, nó không thể làm ngơ vì nói chung con người ta ít ai có thể chống lại chính mình” Sách của Nguyễn Nhật Ánh tuy vẫn văn phong ấy, phong cách ấy nhưng mỗi cuốn sách, mỗi câu chuyện đều để lại dấu ấn khác nhau cho người đọc. Đọc sách của ông lần nào mình cũng nhìn thấy chút ít bản thân mình ngày bé trong đó. Tuy cảm giác đã cũ, man mác buồn nhưng nó chẳng bao giờ phai nhạt, vì nó là một phần tuổi thơ của mình, góp phần tạo nên mình ngày hôm nay. Nếu muốn trở về tuổi thơ, hay tìm chút ký ức của quá khứ bị bỏ quên hãy tìm đọc sách của Nguyễn Nhật Ánh, mình tin là ai cũng sẽ tìm lại được. Hoặc không thì cũng một lần được hóa thân vào nhân vật sống với thời thơ ấu đó, tuy không được ấm êm, sung sướng như thời đại bây giờ nhưng như thế mới đúng chất của tuổi thơ. Ngoài cốt truyện ra thì điểm mình rất thích ở cuốn sách này đó là lối viết của tác giả. Câu chuyện được kể theo lời của cả 3 nhân vật, đan vào đó là những đoạn truyện về một đứa trẻ. Ban đầu mình không hiểu tại sao thi thoảng lại xuất hiện đoạn truyện về một đứa trẻ chơi đùa với một người đàn ông nhưng về sau khi gần đến đoạn kết, mình mới vỡ lẽ. Cách viết này khiến mình có thể hiểu rõ hơn về tâm tư tình cảm của các nhân vật, hiểu tại sao họ lại hành động, lựa chọn như thế. Điều đó khiến mình có sự cảm thông hơn và hiểu nhân vật hơn. Truyện tuy nhẹ nhàng nhưng để lại ấn tượng sâu. Từng lời văn, từng câu chữ của tác giả dù rất mộc mạc nhưng đi vào lòng người. Mình cảm giác như câu nào cũng có thể lôi ra làm quote vậy. Những câu quote đơn giản, dễ hiểu nhưng cực thấm và cực ngấm. Nếu mình đoán không nhầm thì mỗi quyển sẽ có tấm postcard với những câu khác nhau được trích dẫn từ cuốn sách đó ^^ Bìa sách nhẹ nhàng với gam màu đỏ gạch, và cách minh họa nhân vật đúng chất sách Nguyễn Nhật Ánh. Quyển này mình thấy đẹp hơn so với gam màu vàng quen thuộc. Sách dày nhưng được dùng loại giấy mỏng, nhẹ nên cầm không sợ nặng đâu nhé. Đánh giá 9,5/10 Ảnh mucmocmeo
Nguyễn Nhật Ánh là ai?Báo chí nói về Nguyễn Nhật ÁnhLiên hệ tác giảSách của Nguyễn Nhật ÁnhReview “Kính vạn hoa”Review “Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ”Review “Cô gái đến từ hôm qua”Review “Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh”Review “Đi qua hoa cúc”Review “Tôi là Bêtô”Bấm Facebook để chia sẻ bài viết! Nguyễn Nhật Ánh sinh ngày 7 tháng 5 năm 1955 ở Thăng Bình, Quảng Nam là một nhà văn, nhà thơ, bình luận viên Việt Nam. Ông được biết đến qua nhiều tác phẩm văn học về đề tài tuổi trẻ, các tác phẩm của ông rất được độc giả ưa chuộng và nhiều tác phẩm đã được chuyển thể thành phim. Báo chí nói về Nguyễn Nhật Ánh Báo Tuổi trẻ Báo VnExpress Liên hệ tác giả Fanpage Sách của Nguyễn Nhật Ánh Kính vạn hoa Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ Cô gái đến từ hôm qua Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh Mắc biếc Đi qua hoa cúc Tôi là Bêtô Thành phố tháng tư Trước vòng chung kết Cú phạt đền Đầu xuân ra sông giặt áo Trò chơi lãng mạn của tình yêu Chuyện cổ tích dành cho người lớn Bàn có năm chỗ ngồi Còn chút gì để nhớ Bí mật của một võ sĩ Chú bé rắc rối Nữ sinh Thiên thần nhỏ của tôi Phòng trọ ba người Thằng quỷ nhỏ Hoa hồng xứ khác Hạ đỏ Bong bóng lên trời Bồ câu không đưa thư Những chàng trai xấu tính Tứ tuyệt cho nàng Lễ hội của đêm đen Trại hoa vàng Út Quyên và tôi Buổi chiều Windows Quán Gò đi lên Những cô em gái Ngôi trường mọi khi Chuyện xứ Lang Biang Đảo mộng mơ Lá nằm trong lá Có hai con mèo ngồi bên cửa sổ Sương khói quê nhà Người Quảng đi ăn mì Quảng Ngồi khóc trên cây Thương nhớ Trà Long Chúc một ngày tốt lành Bảy bước tới mùa hè Con chó nhỏ mang giỏ hoa hồng Ngày xưa có một chuyện tình Cây chuối non đi giày xanh Cảm ơn người lớn Làm bạn với bầu trời Con chim xanh biếc bay về Viên ngọc Ra bờ suối ngắm hoa kèn hồng Review “Kính vạn hoa” “Khó mà có thể gói gọn hết tất cả những cảm nghĩ của mình về bộ truyện từng là một phần của tuổi thơ này trong một bài review. Mỗi một tập truyện là một màu sắc khác nhau, một thế giới khác nhau và một niềm vui trẻ thơ nho nhỏ khác nhau, nhưng đều để lại những dư vị đặc biệt. Bộ ba nhân vật chính cũng thật đặc biệt. Cái gì giỏi thì rất rất giỏi, cái gì dở cũng rất rất dở. Nên mới tạo thành một bộ ba vô đối như thế. Hồn nhiên và trong veo, tự nhiên mà sâu sắc, hài hước mà thâm sâu, Kính Vạn Hoa là bộ truyện chứng minh khả năng viết truyện thiếu nhi tài tình của Nguyễn Nhật Ánh. Cứ như ông đã lưu lại tất cả tuổi thơ của mình và của biết bao những đứa trẻ khác vào một cuốn phim và giờ chỉ giở nó ra và chiếu lại vậy. Thời niên thiếu của mình có lẽ không có những trải nghiệm thú vị bằng bộ ba Hạnh, Long, Quý chắc vì chẳng có cái gì mà mình thực sự “rất rất giỏi” cả xD, nhưng đọc Kính Vạn Hoa chính là một trải nghiệm vô cùng thú vị.” Châu Linh – Goodreads “Sách của Nguyễn Nhật Ánh luôn luôn mang màu sắc trẻ thơ hồn nhiên thơ mộng với những câu chuyện tình trẻ con đầy vô tư. Kính vạn hoa, đúng như tác giả đã kì vọng “ … cứ lắc một cái, một câu truyện mới lại hiện ra…”. Sách sẽ giúp những ai đã trưởng thành có cơ hội nhìn lại tuổi học trò hồn nhiên, giúp trẻ con biết quý trọng hơn tuổi thơ mà mình đang có.” Mai Tùng Dương – Goodreads “Bác Nguyễn Nhật Ánh là một trong những tác giả đầu tiên mình ngưỡng mộ, và “Kính vạn hoa” cũng là một trong những series truyện dài mình thích nhất. Những điều khiến mình luôn dành một sự ưu ái đặc biệt cho những tác phẩm dán nhãn “Nguyễn Nhật Ánh” nằm ở lối hành văn dí dỏm và các nhân vật chính dễ thương họ không bao giờ hoàn hảo, họ có những thói xấu đôi khi cực kì khó ưa, nhưng họ sẽ luôn luôn có một trái tim hướng thiện chân thành. Những điều này đã được thể hiện cực kì rõ ràng xuyên suốt 54 tập truyện của “Kính vạn hoa”. Hiếm có ai đọc xong những trang sách của ánh Ánh lại không thực lòng yêu quý bộ ba Quý, Long, Hạnh và những câu chuyện phiêu lưu của họ, mà mình thì tất nhiên chẳng nằm trong nhóm hiếm có đó rồi. Ở những cô bé cậu bé ấy luôn có điều gì đó khiến mình thấy đồng cảm và muốn dõi theo mãi, những câu chuyện phiêu lưu của bộ ba ấy cũng không khi nào thôi cuốn hút mình, dẫu có là những tập truyện gay cấn nhất hay là những khoảng lặng dịu dàng. Tính cách của cả ba giống như một sự bù trừ cho nhau vậy, tạo nên những tương tác vô cùng thú vị. Vì là một bộ truyện đồ sộ nên tác giả cũng rất chú trọng xây dựng những nhân vật khác ngoài Quý, Long, Hạnh, và dù là nhân vật nào thì bác Ánh cũng rất biết cách khiến người đọc phải chú tâm theo dõi vào nhân vật ấy, mong muốn hiểu được câu chuyện của họ và đôi khi còn chờ mong sự xuất hiện trở lại của họ nữa với mình thì đó là cậu bé Thỏ Đế Duy Dương – một người bạn cùng lớp với bộ ba của chúng ta Nếu bạn đọc một lèo từ đầu đến cuối, bạn sẽ nhận thấy sự tiến bộ rõ rệt trong lối hành văn, cách triển khai cốt truyện và cả cách xây dựng nhân vật qua từng câu chuyện một. Đây là điều mình rất trân trọng ở bác Ánh, vì bác luôn cố gắng để mang đến những tác phẩm viết cho thiếu nhi thật hay và ý nghĩa. Dẫu còn một vài điểm chưa thật sự vừa ý những đoạn thoại còn mang tính kịch, một số nhân vật bị khắc họa hơi quá đà, và đôi khi cốt truyện còn lan man nhưng những điều đó vẫn là quá nhỏ, nếu đem so sánh với niềm vui mà mình có được khi đọc cả series này.” Dương Phú – Goodreads Xem thông tin sách chi tiết ở Tiki hoặc Shopee Review “Cho tôi xin một vé đi tuổi thơ” “Khá may mắn vì đã đọc cuốn này theo recommend của các bạn, và công nhận quyển này đúng như tên luôn… Cho bạn bước lên chuyến tàu tuổi thơ mà không có người soát vé, được trở về thời vô lo vô nghĩ, thời của những “hạt bụi kim cương”. Mình thấy cuốn này ngắn một cách cực thông minh, viết cho “những người đã từng là trẻ em” nên hầu như trang sách nào cũng có những đoạn cực sâu sắc và đáng suy ngẫm về thế giới của người lớn, nhưng đến cuối truyện bác vẫn khéo léo viết sao cho đây không phải là một cuốn “kể tội người lớn”, mà cảm giác giống như là tấm gương để người lớn, thông qua tấm vé về tuổi thơ, soi chiếu lại xem liệu con người phiên bản “lớn” của mình có phải là phiên bản mình hồi bé muốn trở thành không.” Hà Khuất – Goodreads “Một cuốn sách tuyệt hay, mình cười khúc khích từ đầu đến cuối vì nét hồn nhiên, quậy phá và cách nhìn rất khác của những cô cậu nhóc 8 tuổi. Cách viết văn hóm hỉnh, hình ảnh, hài hước của Nguyễn Nhật Ánh khiến mình rất phục chú. Cuốn sách không chỉ dành cho trẻ con, mà mình nghĩ tất cả các ông bố bà mẹ đều nên đọc để hiểu đc suy nghĩ của trẻ, và để làm bạn với trẻ hơn là chỉ bảo tụi nhỏ. Có rất nhiều hình ảnh, quan niệm mà tác giả lồng vào thật ý nhị và mình rất tâm đắc.” Minh Huong – Goodreads “Đây là một trong những cuốn sách cực kì nổi tiếng của chú Ánh mà đến bây giờ bạn mới đọc được. Chẳng hiểu vì sao phải đến tận bây giờ, cũng đã gần 10 năm cuốn sách này ra đời! Đoạn đầu bạn đọc, cảm giác như mình đang ở cùng mấy đứa nhóc vì lời kể của chú Ánh thật quá. Ai mà chưa từng có tuổi thơ, ai mà chưa từng ngây ngô hồn nhiên như thế. Bạn cứ đi từ câu chuyện này qua câu chuyện khác của mấy đứa nhỏ, vừa cười vì dễ thương vì giống mình vừa lắng đọng với những triết lý mà chú đan xen vào đó. Giọng văn của chú nhẹ nhàng, dễ chịu không quá hoa mĩ nên rất gần gũi, dễ cảm nhận. Đọc gần hết, đoạn cuối bạn cảm động quá, vì những lời chia sẻ của chú, vì bạn bắt đầu cảm thấy hoang mang. Hoang mang vì mình cũng đã từng trải qua khoảng thời gian đó và cũng sắp lưng chừng thành “người lớn”. Trong phút chốc bạn chợt không muốn thành người lớn nữa, mà hẳn nhiên không thể quay về tuổi thơ trọn vẹn cho dù đoạn tàu quay về không có ai soát vé. Bạn thấy tiếc nhưng cũng bồi hồi vì mình đã có kí ức tuổi thơ thật đẹp. Bạn thích nhất đoạn chú Ánh nói về những lời oán trách cha mẹ của con cái. Những đứa con oán trách cha mẹ nhiều nhất sau này sẽ là những đứa con biết ơn cha mẹ nhiều nhất, trong đó có cả lý do đã oán trách cha mẹ quá nhiều. Rồi bạn trầm tư suy nghĩ…” Hieu Do – Goodreads Xem thông tin sách chi tiết ở Tiki hoặc Shopee Review “Cô gái đến từ hôm qua” “Với tui, “Cô gái đến từ hôm qua” là cuốn truyện hay nhất trong tuyển tập Nguyễn Nhật Ánh. Đây cũng là cuốn truyện mà tui đã có thể đọc lại đến hai lần. Lần đầu đọc cảm xúc mới nguyên, và ở độ tuổi mới lớn nên thấy mọi tình tiết trong truyện, tình cảm nhân vật thật hay ho, mới mẻ khiến mình ao ước được trải qua một chuyện tình lãng mạn như vậy, có được thằng bạn như vậy. Hào hứng. Lần thứ hai đọc lại, ở một giai đoạn trải qua sự rung động đầu đời, khi ấy các tình tiết, diễn biến tâm lý nhân vật đã như hiển hiện rõ ràng trong chính bản thân mình, khiến adrenaline chảy rần rần trong người, cảm xúc tới dồn dập, vẫn mong muốn sẽ được một lần trải qua mối tình học trò ấy, một lần nữa. Bồi hồi. Và lần thứ ba đây, gấp cuốn sách lại, ở độ tuổi đã lớn hơn hai độ tuổi kia khá nhiều, cũng đang trong một mối quan hệ ổn định, đọc lại thì vẫn nổi da gà, thấy ôi năm tháng tương tư tuổi học trò ngây ngô, dí dỏm làm sao, những viên kẹo, những bức thư, trao nhau những ánh nhìn … sẽ luôn là kỉ niệm đẹp của tất cả những người đang ngồi trên ghế nhà trường và đang yêu ở giai đoạn ấy. Lại bồi hồi, và lại hào hứng. Hào hứng là bởi, đây cũng là lý do chính để đọc lại cuốn này, đó là tháng 7 tới phim chuyển thể “Cô gái đến từ hôm qua” sẽ chính thức lên màn ảnh rộng. Sẽ không ngại ngần cho 5 sao cuốn này và sẽ không ngại ngần recommend cho đứa con tương lai nếu có hihi của mình đọc khi hắn bước vào tuổi yêu.” Quang – Goodreads “Cô gái đến từ hôm qua của Nguyễn Nhật Ánh chắc các bạn 8x,9x không còn xa lạ gì nữa, và đặc biệt là dạo gần đây, tác phẩm trở nên hot hơn bao giờ hết khi đã được đưa lên màn ảnh rộng tạo được nhiều tiếng vang. Và đến với Nguyễn Nhật Ánh, thì đó là những câu chuyện trẻ thơ thơ ngây và hồn nhiên. Mở đầu tác phẩm là câu nhận xét của cậu học trò Thư “Con gái càng lớn càng khôn, con trai càng lớn càng ngu.”, và cả câu chuyện là quá trình “chứng minh” cho cái “luận điểm” đó của Thư. Câu chuyện đan xen giữa quá khứ và hiện tại , từ thuở thơ ấu cho đến thời thiếu niên của Thư như để củng cố thêm cho tính chặt chẽ của cái luận điểm Thư đưa ra. Bạn sẽ nhẹ nhàng nhận ra kỉ niệm tuổi thơ “trẻ trâu” ùa về. Những buổi trưa bắn bi, trốn tìm, những cái me, trái ổi, cây kẹo hay những bông phượng ép đỏ cả cuốn tập. Cảm nắng, được Nguyễn Nhật Ánh miêu tả vô cùng nhẹ nhàng nhưng vẫn giữ được những cảm xúc thật, bạn sẽ không thể quên được cô bạn cùng lớp, những lần bẽn lẽn nhìn cô ấy, những lần ngượng chín mặt khi bị người ta phát hiện đang nhìn, những ảo tưởng về đối phương thích mình, những bức thư tình “sến sẩm”, những chiêu trò “tình ái tuổi học trò”, những cảm xúc khó nói của một mối quan hệ không rõ ràng, sự khó hiểu đầy bí ẩn của bọn con gái, hay những ngày buồn man mác như những kẻ thất tình khi biết người ta không thích mình. Tôi đã giật mình nhìn thất bản thân mình ngày xưa trong câu chuyện, và không khỏi bật cười trước những trò đùa rất con nít. Tôi không kể nhiều về chi tiết câu chuyện để mọi người đọc và tìm ra một thời thơ ngây của mình trong đó. Tôi đặc biệt thích nhân vật cô gái Việt An trong câu chuyện thông minh, lém lỉnh, cách ứng xử của Việt An trước những lần “thả thính” của Thư khiến tôi mấy lần bật cười, cười cho sự khéo léo, thông minh khi từ chối, và Việt An mang đến hình tượng người con gái trong tuổi học trò của bất kì ai trong chúng ta “con gái thật sự rất khó hiểu”. Và tưởng chừng như đó chỉ là những câu chuyện mối tình tuổi học trò, nhưng chính cái cách kể chuyện đan xen quá khứ và hiện tại đã dẫn người đọc từ “nước mắt” của sự chia ly đến cái kết viên mãn, “có hậu”, và có chút bất ngờ.” Thiện Lâm – Goodreads Xem thông tin sách chi tiết ở Tiki hoặc Shopee Review “Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh” “Đến tận dòng cuối cùng của cuốn truyện, dễ thương vẫn không “buông tha” người đọc. Truyện có rất nhiều chi tiết, nhân vật để phân tích, để nêu cảm nghĩ nhưng ấn tượng với mình nhất vẫn là tình cảm, sự tương tác được bác Ánh xây dựng xuất sắc giữa hai anh em Thiều – Tường trong truyện. Thiều – nhân vật chính, một cậu nhóc tuổi mới lớn đang hào hứng phăm phăm bước qua thế giới của người lớn nhưng rồi bỗng ngoái lại và tiếc nuối quá khứ của một thằng nhóc vô tư vô lo. Thiều như là một tấm màng lọc, lọc trắng đen ra, lọc trái phải ra nhưng lại không biết làm gì tiếp theo với những thứ đã lọc đó. Và bác Ánh đã nhìn và kể lại một khung cảnh tuổi thơ thôn quê qua lăng kính của một người “muốn lớn nhưng vẫn muốn nhỏ” mang tên Thiều. Thiều phức tạp, nhưng Tường thì không. Tường em Thiều, khác hẳn ông anh bị giằng xé giữa những mâu thuẫn nội tâm, Tường thuần khiết, như một tấm kính trong chứ không phải một màng lọc. Em yêu thương vô điều kiện, dặc biệt với ông anh luôn là người gây ra rắc rối cho thằng em. Chịu gậy của bố cũng là em, gánh lên lưng sự ghen tức của thằng anh cũng là em nhưng vẫn mỉm cười tha thứ cho mọi cơn giận, mọi sai lầm của người anh. Tường biết đâu là chính chúng ta khi chưa bước qua ranh giới người lớn-trẻ con, chưa phải bước qua màng lọc trắng đen, trái phải ấy. Xuyên suốt câu truyện, thằng anh toàn gây truyện rồi thằng em hứng hết để rồi Thiều vẫn luôn mang một tâm trang day dứt với Tường, như cái cảm xúc chúng ta vẫn luôn day dứt với chúng-ta-hồi-đó, rồi thở dài cái thượt “Cho tôi xin một vé về tuổi thơ”. Rồi ta vội vã nhận ra rằng vẫn chưa trễ, vội vã lục lọi lại những kỉ niệm đẹp của tuổi thơ, chăm sóc nó bằng cách viết, kể không để nó bị lãng quên, như cách Thiều hối hận và nhủ lòng luôn chăm sóc em sau những gì mình đã gây ra.” Quang – Goodreads “Nhẹ nhàng, tình cảm, “Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh” được kể lại như một câu chuyện cổ tích. Những cô công chúa, những chàng hoàng tử, những kẻ xấu chả thèm giấu mặt, những tình cảm đơn sơ yêu kiều được khắc họa một cách dí dỏm, đáng yêu vô vàn.” afloatingpoint – Goodreads Xem thông tin sách chi tiết ở Tiki hoặc Shopee Review “Đi qua hoa cúc” “Cảm động ở phần cuối quá. “Đi qua hoa cúc”, đây có lẽ là truyện hay nhất tính đến hiện giờ mà mình đã thưởng thức qua của Nguyễn Nhật Ánh. Cảm xúc nóng hổi này sẽ khiến mình thêm đồng cảm, hâm nóng nỗi hứng thú để chung thủy với bác Ánh hơn nữa. Vừa mới đặt quyển truyện xuống, còn nóng hổi, mới lau những giọt nước mắt, thương cô gái Ngà mong manh, trong sáng hồn nhiên trong truyện quá, dòng ấm ức cứ chực chào tuôn ra. Càng lúc càng mến cậu Trường choai choai mới lớn, cái bản tính thẳng thắn, khảng khái “đại trượng phu” của cậu chàng đâu đây na ná cậu Thiều Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh, hay thiệt nhiều nhân vật nam chính khác trong các loạt truyện của nhà văn. Hình dáng, nét mặt có lẽ phảng phất same same như vậy… Nhưng bật cười ở chỗ, khi cố gắng chứng tỏ ta đây người lớn cậu chàng lại cứ sót lại bao nét trẻ con ngộ nghĩnh. Những suy nghĩ giằng xé, cao hơn là những âm mưu chia rẽ hay những dòng suy nghĩ văn phong phức tạp, có phần không hợp với một đứa con trai ngổ ngáo nhưng thôi truyện thì vẫn là truyện hư cấu lãng bãng, thầm tiếc nếu đoạn giữa dài dài ra chút có khi truyện say mê hơn, ở lại trong lòng người đọc nhiều hơn. Truyện rất thật, cứ như từ cuộc sống miền thôn quê xanh ngát bước ra, sau đó được ký lại, hồi tưởng rõ mồn một trong cuốn phim tâm tưởng xưa vắng của một chàng trai trưởng thành vẫn ngoai ngoái trong lòng mối tình đầu đẹp đẽ. Có lẽ NNA muốn nhắn gửi điều gì chăng? Những kết thúc đượm buồn, đượm màu vàng ly biệt và xót xa day dứt mãi trong lòng, từ nhân vật trong truyện cho đến người đọc ngoài đời, những mảnh tình đơn phương bị bỏ đó và người trong cuộc thì lầm đường lạc lối; hoá ra những gì chúng ta bỏ sót, những nhỏ nhặt vụn vặn của người thương ta quanh quẩn đâu đây rất lặng lẽ như bông hoa chưa nở, cứ nằm mãi đó chờ ta khám phá. Hãy một lần nhìn lại chung quanh, nhắm mắt lại và cảm nhận từ sâu thẳm trái tim, hồi tưởng lại những vui buồn kỷ niệm bâng quơ, những ánh mắt âm thầm len lén của ai đó bên ta, ai ơi hãy đợi cho thời điểm chín muồi chớ đừng nôn nóng cuốn vào một chuyện tình, vào một cuộc hôn nhân/làm tình chóng vánh, để một ngày xa vắng ta lạc nhau. Người ngoài cuộc thì nín thinh tan vỡ, người trong cuộc thì đâu biết đã đặt niềm tin vào sai người, không có được thứ hạnh phúc đích thực. Cái cảm giác ấy quen lắm nha, khi bàn về tình yêu trong truyện NNA. Tình ngọt ngào e ấp là tình đơn phương, chút tình trong sáng mãi sau này còn sót lại qua bao tháng năm. “Người hãy nâng đỡ trái tim tôi Trên những ngón tay dịu dàng của người Chớ hất hủi cũng đừng dập vùi Nhược bằng hoa lá rụng Có còn gì xuân tươi” Các cô gái từ Thu Hương đến Ngà, nội tâm trong sáng thơ ngây dễ tin vào những thủ thỉ đong đưa ngày mới lớn, dễ bị hình ảnh và hành động chinh phục của ai đó xen lẫn vào trái tim trong suốt, khờ dại, để rồi chuốc lấy thực tế phũ phàng một cách vô tội, âu cũng là bài học cho các cô con gái tuổi đầy mộng mơ và tâm hồn vu vơ dễ tin người. Nhờ vậy chúng ta có thể nhìn sâu vào một sự thực, dù ở miền Tây Nam Bộ hay bất cứ vùng thôn quê nào, cho đến ngày nay vẫn còn tồn tại, một lối sống tuy tuổi thơ dữ dội nhưng học hành không được đến nơi đến chốn, con gái thì dễ bị người ta lừa gạt, hay đi lấy chồng sớm, cha mẹ không thể gần gũi mà xa cách con, mẹ của Trường có đến năm con, dì của Trường thì chỉ lớn hơn Trường hai, ba tuổi, hai anh em Chửng thì bôn ba khắp chốn số phận chìm nổi, Ngà sau này cuộc đời cũng gian nan, rốt cuộc chỉ có cái học cái hành mới thoát ra khỏi khổ, nghèo, bấp bênh, nếu Ngà ngày đó dứt khoát trong trái tim mình và bình tĩnh lại trước những cám dỗ thì có lẽ đời cô đã ngọc ngà hơn, là một cô giáo ở quê, sau này kết hôn với một giáo làng hay một người xứng với mình hơn. Kết thúc câu truyện tác giả có ý để mở, Ngà vẫn còn sống, và vẫn mãi tồn tại trong trái tim của người mà mãi mãi không thể thốt lên rằng “Chị ơi, anh yêu em, thiên thần đầu tiên trong trái tim em”.” 선 하 – Goodreads Xem thông tin sách chi tiết ở Tiki hoặc Shopee Review “Tôi là Bêtô” “Cuốn sách đáng đọc vào những lúc stress và có quá nhiều thứ phải làm. Cũng giống như một chuyến du lịch giữa thời gian bận rộn, cuốn sách mô tả một thế giới từ cách nhìn đơn giản đến mức không thể đơn giản hơn của một một chú chó. Tình bạn của 2 con chó thật đơn giản và mình nghĩ nó thật trẻ con. Nhưng, chờ đã, chẳng phải đó là cách mà chúng ta nên nhìn nhận mọi thứ hay sao?” Kha Nguyen – Goodreads “Bác Ánh viết truyện về động vật thì dễ thương thật ấy nhưng mà nào chỉ có dễ thương. Bác còn gửi gắm vào đó bao triết lý nhân sinh ở đời. Kiểu như thế này ““Tôi chỉ trả lời thằng Dino được 22 lần. Sau đó tôi không nghĩ ra điều gì thú vị ở trên đời nữa. Ăn, ngủ, chơi… tôi đã liệt kê không sót một thứ gì, kể cả cái thú hết sức bậy bạ là tè lên tấm thảm chùi chân đặt ở ngưỡng cửa. Không ai trông nhà hài lòng với hành động đó của tôi, và tôi cũng biết không nên làm thế nhưng không hiểu sao mỗi khi bụng tưng tức tôi lại không cưỡng được ước muốn leo lên tấm thảm. Có bao giờ bạn biết một điều gì đó là sai mà bạn cứ làm không?”” Hay thế này ““Một ngày nào đó bạn sẽ nhận ra ý nghĩa của ước mơ không phải ở chỗ nó có hợp với khả năng thực tế hay không. Điều quan trọng là nó cho phép bạn sống một cuộc đời nước với đời nữa với cảm xúc của riêng bạn, trong một thế giới mà bạn có thể hóa thân vào một đấng toàn năng.”” Và cả thế này nữa “”Đôi khi bạn yêu mến ai đó đơn giản chỉ vì người đó thực lòng yêu bạn. Tâm hồn chúng ta được sinh ra để chờ đáp lại niềm yêu mến từ một tâm hồn khác. Nó giống như chiếc ống sáo, sẵn sàng reo lên khi ngọn gió hè thổi qua.”” —- Lần này chúng ta sẽ theo chân cậu nhóc Bêto. Gọi là cậu nhóc chứ thật ra Bêto là một chú cún mới vài tháng tuổi. Mình nghĩ nếu tính theo tuổi con người thì Bêto tầm 10 tuổi. Cái tuổi ta thôi làm con nít và tập tành nhìn cuộc đời với nhiều khắc khoải Không phải là câu chuyện nhập drama như mèo Gấu trong Có Hai Con Mèo Ngồi Bên Cửa Sổ, câu chuyện của Bêto thật ra chỉ là những trang nhật kí ghi lại cuộc sống thường nhật. Ở đó có tình bạn, tình thân. Ở đó có những niềm vui bé con và cả những nỗi buồn cực lớn. Giọng văn hóm hỉnh, dễ thương, gần gũi góp phần truyền tải thông điệp trong mỗi câu chuyện đến người đọc ở mọi lứa tuổi. Và như cô bạn thân của mình đã nhận xét đây là câu chuyện dạy cách làm người thông qua suy nghĩ một chú chó.” Trần Tuệ Minh – Goodreads Xem thông tin sách chi tiết ở Tiki hoặc Shopee Thu Hiền
Chuyện ngày sau December2 Có hạt khô nằm chếtBên bờ rào không tênNgày hôm sau chỗ ấyChắc là hoa mọc buổi chiều nằm chếtTrên đồi thông cỏ dàyChắc hôm sau chỗ ấyMọc lên một sớm tình yêu nằm chếtHôm nào cạnh dòng sôngBiết mai sau chỗ ấyCó còn gì hay không Bình luận
chuyện ngày sau nguyễn nhật ánh